Donnerstag, 23. April 2009

Ngộ độc Nấm , nhớ lại !!!

Nhớ lại hồi trong lính tôi đóng quân ở Phong thổ Lai Châu năm 82, lúc đó rùng già và rậm rạp dây leo chằng chịt có rất nhiều cây cổ thụ sống lâu năm chú không thưa thớt như bây giờ . Sau khi biên chế ổn định thành lính của 1 đơn vị chủ lục , đơn vị tôi ngoài công tác huấn luyện còn đâu là chỉ tăng gia và xây dựng doanh trại . Đơn vị tôi đóng ở gần rùng cho nên chúng tôi hay đi vào rùng đào củ mài , măng rùng , hoặc nấm , mộc nhĩ . Tôi nhớ lại hôm đó là ngày chủ nhật đi lấy gỗ về làm doanh trại , vì là cột cái để làm nhà cho nên phải vào rùng sâu , Sau khi lấy đc gỗ rồi tôi thấy mặt trời sáng tuy rằng thời gian đã ngả về chiều còn chút thời gian tôi quay ra tìm nấm , Nấm nhiều quá chùng trời tôi tranh thủ lấy dao cắt bỏ đầy vào tay nải ( loại túi dệt bằng thổ cẩm mà dân tộc họ hay dùng để đưng cơm hoặc dùng để đi chơi rất tiện . Loại này trên dân tộc ai ai họ cũng dùng ). Sau đó vác gỗ về cùng với 1 tay nải đầy ụ Nấm . Về đến đơn vị tôi đưa cho Hoàng KT nấu cải thiện riêng cho A tuc tiểu đội khoảng 7 thằng . Đến giờ kẻng cơm chúng tôi bầy thức ăn và canh Nấm cải thiện . Phải công nhận Nấm ngon thật hôm đó thằng nào thằng nấy ăn rất khoẻ , một giá cơm đầy cùng với thúc ăn và 1 nồi canh Nấm đầy ụ đá hết bay. Khoảng hơn 1 tiếng sau khi ăn no tôi thấy hơi ấm ách đầy bụng và khó thở . Tôi bụng bảo dạ ; Có lẽ mình ăn no quá nên gây....bội thục . Một lúc sau tôi thấy nôn nao chóng mặt và buồn nôn . Lúc này tôi nghĩ rằng mình bị ăn trúng phải Nấm độc rồi , chạy ra đầu hồi nhà , tôi móc mồm ra nôn thốc nôn tháo ra 1 bãi . Có bao nhiêu đồ ăn vào bụng tôi móc họng cho ra bằng hết . Nôn xong quay ra thì thấy ba thằng cùng mâm của tôi cũng đang nôn oẹ , chúng nó vùa móc họng nôn mồm vừa chủi: " T ơi ! Địt mẹ mày hái phải nấm độc rồi , làm bố mày dính rồi đây này" ! Tôi khoát tay mấy thằng ôm bụng lảo đảo chạy xuống gian nhà của y tá Thám nói hổn hển : Anh Thám ơi , bọn em bị ăn phải Nấm độc rồi , Y tá Thám cuống quýt hỏi tôi nhũng đứa nào bị độc . Tôi nói 7 thằng trong A của em. Y tá Thám vội vàng vó hộp cúu thuong chạy lên gian nhà bọn tôi tiêm liềm mỗi thằng 1 mũi . Lúc đó tôi cũng chẳng biết Thám tiêm thuốc gì . tôi chỉ nhìn thấy Y tá Thám đeo găng tay móc họng tùng thằng một . Tiếng nôn oẹ cứ vang khắp phòng ở . Mấy thằng ỏ tiểu đội khác tò mò cũng chạy ra coi cừòi khúc khích . Thằng Lò văn Sum nguòi Thái cầm cây Nấm tôi hái về lên coi cừòi bảo : Chúng mày ăn phải Nấm độc rồi may mà loại Nấm này độc nhẹ , ngày truóc tao cũng bị rồi . Rất may cho 7 thằng bọn tôi chẳng thằng phải đi viện cả vì loại nấm này độc tố cũng nhẹ vớí lại thằng nào cũng đc nôn ra cả , cho nên khoảng nủa đêm gần sang lại trở lại mặt tuơi tỉnh . Quái lạ đêm hôm đó tôi không nghe thấy tiếng 2 con chó của tiểu đội bọn tôi nuôi sủa . Sáng sớm ra tìm thì hai con cung đang nằm rên ư ủ . Thì ra 2 chú chó cũng bị dính độc bỏi vì sơi hết nhũng bãi nôn của bọn tôi thải ra. Hú vía , sau này ra quân tôi cứ nhớ mãi sự kiện này , thầm nghĩ chỉ vì 1 tay nải Nấm mà mấy thằng suýt bị toi. Lạy chúa ! Cho đến ngày hôm nay tôi vẫn cứ rùng mình vì.........hoảng . Còn hai con chó bọn tôî nuôi vẫn sống để đến ngày đc làm bạn với....... Riềng

Keine Kommentare: