Donnerstag, 17. Januar 2008

Huỷ gặp nhau cuối tuần....

Tôi không khoái mấy cái vụ "Gặp nhau cuối tuần" với "Ga la cười" của VTV. Nhưng nhiều khi vẫn cứ phải chiều con gái rượu bằng cách mở ti vi rồi lấy bông... bịt tai! Và quả thật nhiều người cũng thích cái món cười kiểu này. Vì thế mà một dạo thiên hạ đã... nhoắng cả lên vì VTV tung tin đóng cửa chương trình "Gặp nhau cuối tuần" và "Ga la cười". Hình như mấy ông VTV cũng... lần lữa mãi (cũng phải thôi, bởi dù sao đây cũng là đài quốc gia, là sóng quốc gia mà).

Vậy nhưng rồi họ cũng quyết định... hủy! Một thời gian lâu không còn nữa cái khoản "cười" này trên VTV. Con gái hỏi gặng mãi: Ba làm báo, quen biết nhiều, hỏi mấy ổng xem vì sao đóng cửa không cho... cười? Chịu chết, mãi hôm rồi mới giật mình tìm ra câu trả lời.

Tình cờ. Rất tình cờ thôi. Hai lần tôi bật máy và dừng lại thử ở chương trình "Phụ nữ thế kỷ 21". Lần đầu thấy ông đạo diễn tài danh Lê Hoàng đang chất vấn một thí sinh xinh đẹp và cao như người mẫu:

- Em ở Tây Nguyên (thí sinh người Tây Nguyên mà), thế em có biết "Đam San" là cái... loài gì không?

- Dạ em không biết ạ.

- Thế em có biết cái... "Đất nước đứng lên" là gì không? Biết, hoặc... mường tượng được nó là cái... loài gì thì càng tốt. Nhưng em đã bao giờ nghe đến cụm từ này chưa?

- Dạ thưa, thật tình em cũng không nghe không biết cái "Đất nước đứng lên" là... cái gì ạ!

Lần thứ hai, cũng tình cờ dừng lại ở "Phụ nữ thế kỷ 21". Cũng ông đạo diễn tài danh nọ:

- Em có biết nước Việt mình hiện có mấy di sản văn hóa thế giới?

- Dạ đó là vịnh Hạ Long và... nhã nhạc Huế! (thí sinh thứ nhất).

- Dạ hình như đó là... động Phong Nha và... Huế! (thí sinh thứ hai).

Mấy ông bà ban giám khảo không nín được, cười rung cả... màn hình.

Tôi đang đánh mấy dòng này thì con gái hỏi giật "Ba viết gì mà cười rung cả người cả... máy thế?". Ba đang viết về... phụ nữ Việt thế kỷ 21! "Thế sao ba cười?". Thì phụ nữ Việt thế kỷ 21 hay lắm, đáng... cười lắm!

Ừ hay nhỉ. Thế thì cần... quái gì cái "Gặp nhau cuối tuần" với "Ga la cười" nhàm chán nữa! Ừ hay nhỉ. Phụ nữ Việt thế kỷ 21 đáng... cười nhỉ!

NHẤT


Lên bản Mường

Lên bản Mường Vergrößern




Tháng 9/08 vừa rồi tôi có dịp đi ké theo ĐTH Việt nam VTV lên Hoà Bình làm phóng sự do em Chu thanh Bình làm biên tập và anh Thắng làm trưởng đoàn . Đoàn gồm các phóng viên nhà báo quay phim tất cả 7 người kể cả lái xe . Phải nói là đã mấy chục năm xa quê hương nay về thăm lại để lại cho tôi nhiều ấn tượng khá sâu sắc , tuy rằng đất nước mình còn khá ư nghèo nàn và lạc hậu . Sở dĩ tôi dám so sánh là như vậy bởi mình đã sống ở môi trường Tây âu là 1 xã hội phát trển hiện đại và văn minh . Em Bình cho tôi biết trước chuyến đi này là lên 1 bản dân tộc Mường thuộc tỉnh Hoà Bình .
Chuyến đi này được bắt đầu khởi hành vào 8h30 sáng tại 43 đường Nguyễn chí Thanh HN.
Chạy xe khoảng gần 2 tiếng là đoàn đến Hoà Bình xe đến trước UBND tỉnh thì dừng lại riêng em Bình và anh Thắng trưởng đoàn làm đại diện vào UBMD tỉnh chắc là làm thủ tục xin phép hoặc có sự hướng dẫn , giúp đỡ ( tôi nghĩ như vậy ) khoảng 30 phút Bình và Thắng ra xe (sau khi làm thủ tục với ban Lãnh đạo UB xong) theo sau có thêm 2 người nữa làm hướng dẫn viên và cũng là cán bộ công tác trong tỉnh HB lên xe đi cùng . Theo sự chỉ dẫn của 2 thổ công chúng tôi được đi thăm nhà máy TĐ sông Đà . Chạy xe vòng dốc theo sườn đồi lên cao . Từ trên sườn núi nhìn xuống lòng sông . lúc này vào mùa hè nước sông Đà đã cạn . Hai anh thổ công cho biết: Do nước cạn nên nhà máy hoạt động không đủ công suất . Khảng 15 phút sau xe chúng tôi chạy vào khu nghỉ mát trong đó có cửa hàng Restautrant V-star nghỉ ăn trưa tại đó .
Ăn uống nghỉ ngơi ngắm cảnh và chụp 1 số phong cảnh đẹp xong đến 14h tôi cùng đoàn VTV chạy xe vào bản dân tộc Mường cũng theo sự chỉ dẫn của anh Trung bên văn hoá tỉnh HB . Do đường hẹp và xấu vì tránh xe ngược chiều . xe chạy chầm chậm vòng qua mấy quả đồi đuờng được rải đá răm bụi mù lên dốc sau 15 ph là đến Bản . Được cho biết đây là bản du Lịch gọi là Bản Giang và bản Mỗ . Đường đi vào bản chật trội không thể chạy được xe vào cho nên chúng tôi đậu xe ở ngoài đường cái lớn . Vì là bản du lịch cho nên đường đi bộ vào 2 bản Giang và bản Mỗ đều đươch nhà nước đầu tư cho làm đường và đều có cống rãnh thoát nước trông khá sạch sẽ. Nhà đầu tiên chúng tôi đến là nhà sàn của anh Chiều trưởng bản , anh Chiều 49 tuổi người to lớn đậm đà tác phong điềm đạm đón tiếp đoàn khá niềm nở . Trong nhà anh Chiều có mấy người bạn của anh đố là trưởng công an xã và anh Long đội trưởng dân quân . Anh Chiều giới thiệu 1 số phong tục tập quán và 1 số nghi lễ cần biết cho những khi người khách đến chơi , nhà anh khá rộng rãi khang trang sạch sẽ . Theo đề nghị yêu cầu của đoàng phóng viên quay phim muốn anh Chiều cho ghi lại những nét cổ truyền mang tính cách đặc trưng của dân tộc Mường . Anh đều sốt sắng nhiệt tình giúp đỡ tạo đìều kiện cho đoàn phóng viên quay phim tác nghiệp , sau đó anh Chiều còn cho người mang 1 con lợn nặng khoảng 5-6 kg (thường gọi là lợn Mán hay lợn cắp nách mà trong các nhà hàng ăn thường dùng từ này để quảng cáo câu khách ) làm thịt mời khách . Tôi tuy không là nhà phóng viên hay nhiếp ảnh nhưng thấy ấn tượng nên đã dùng Camera của mình quay và ghi lại những phong cảnh núi rừng hoặc dân dã như cảnh chọc tiết và làm thị lợn ra sao và người phụ nữ Mường ngồi dệt vải như thế nào và phong cách thật thà chất phác trong ăn nói cư sử....Tôi sẽ dành cho riêng mình làm kỷ niệm trong thời gian về VN ngắn ngủi này. Có lẽ gần 30 năm sau khi đi lính bây giờ mới có dịp gặp lại . Anh Chiều và anh trưởng CA xã vốn cũng đã đi bộ đội cùng đợt 1979 phía Bắc . Cùng là lính nên tôi làm quen rất nhanh với anh Chiều và anh Trưởng CA xã . Trong khi ngồi nói chuyện với chủ nhà và anh CA xã thì dưới nhà bếp chị vợ anh Chiều đang nấu cơm Lam , thái thịt . Anh Chiều cho biết: Khi khách đến nhà chơi thì phụ nữ Mường không được phép ngồi cùng , kể cả ăn uống . Là con gái hay đàn bà cũng chỉ được ăn và ngủ dưới nhà bếp mà thôi . Khoảng 1 tiếng sau mọi người bưng thức ăn đã nấu xong . Món ăn gồm cơm lam , thịt lợn nấu làm 3 món ( chung quy chỉ là món thịt lợn xào lăn và cho các gia vị nêm khác nhau mà thành món) . Đồ uống khai vị là rượu sắn và rượu chuối . Sau khi đông đủ Chủ nhà rót rượu chúc mời khách . Tôi là người không uống được rượu nhưng lúc này cũng phải cầm chén và quay vòng uống , tôi xin phép anh Chiều và mọi người là sẽ uống nhưng chỉ uống được ít vì bị đau dạ dày. Mọi người đồng ý . Tôi uống đc 2 cốc rượu chuối mà đã thấy ngấm , mặt đỏ ửng .... Tiệc tan tôi và anh Chiều, anh Long, anh Trung và anh CA xã ngồi nói chuyện với nhau hỏi về về quá khứ , hiện tại và cuộc sống hiện tại của các anh . Qua tiếp xúc với các anh tôi rất hiểu những gì họ cần và mong ước dù là rất nhỏ nhoi trong cuộc sống hiện nay. Những cuộc đối thoại này là nằm trong danh mục để tôi tham khảo chứ không nằm trong CT của VTV 4 đã đưa trong mấy số .
Trong chuyến đi HB hiếm có này và tôi thầm cảm ơn em Bình đã tạo điều kiện cho tôi được chuyến đi du lịch đầy ấn tượng và ý nghĩa .