Samstag, 10. November 2007

Người khôn nói lắm cũng nhàm & tính cách người Việt

crazy frog - eSnips, share anything
Người ta bảo, game show là cái mỏ tiền của truyền hình.

Vì mê cái mỏ tiền đó mà nhiều người suốt ngày ngồi viết đăng ký, gọi điện thoại để hy vọng vào các mỏ tiền đó mà đào lấy chút đỉnh. Cũng đúng thôi, một học sinh đi thi đoạt giải học sinh giỏi Toán quốc tế cũng chỉ nhận được giải thưởng là cái bằng khen kèm vài triệu đồng, vào chơi game show một lúc có thể “bợ” hàng chục triệu đồng, y như trúng xổ số, ai mà không mê.

Tạo ra được điều đó kể cũng vui.

Nhưng mà...

Tui nói thiệt, bật tivi, thấy game show nào có anh Lại Văn Sâm là tui “bỏ qua” liền. Anh Sâm giỏi thì ai cũng biết, đến nổi hồi SV96, anh còn tạo được cả “làn sóng” xin cám ơn và xin cám ơn, khiến cuộc nhậu nào cũng phải học theo, nói theo.

Anh Sâm nổi lên từ hồi VKT cùng anh Trần Bình Minh, nhưng anh Minh đúng là người “biết dừng lại khi bữa tiệc đang còn vui nhất”, rút vào hậu trường, anh trở thành nhân vật quan trọng, nhưng trong lòng khán giả vẫn không nguôi nhớ anh.

Anh Sâm cũng đã làm nhân vật quan trọng, nhưng anh chơi đến tàn cuộc tiệc vẫn còn chơi. Game show nào mới mở anh cũng nhảy vô, như thể “không có Sâm bất thành truyền hình” vậy!

Con người không biết dừng lại là con người không thể tiến lên. Câu này đúng chí ít là trong mắt tôi.

Cùng với anh Sâm là chị Tạ Bích Loan, chị Loan nổi danh từ “Người đương thời” và chị “cầm”nó cho đến nay. Chị là một ví dụ điển hình cho các giảng viên dạy môn kỹ năng phỏng vấn trong các trường báo chí lấy ví dụ vì là người mắc vô số lỗi trong phỏng vấn, ví như đặt câu hỏi gợi ý, đặt câu hỏi hai trong một, phỏng vấn nhưng không hề biết nghe mà như đi dạy người ta...Đó không phải là phỏng vấn mà gọi là đi diễn lại kịch bản đã sắp đặt trước. Chị Loan không phải là người của truyền hình và người ta không mắc bệnh thích lên truyền hình thì chị hỏi theo kiểu nhảy vô họng người ta, chắc không ai nói.

Bỏ qua!

Một người nữa là anh Long Vũ, thoạt tiên tôi mê anh lắm, cho đến một ngày thấy anh dẫn game show bóng đá với hai đội chơi có hai đội trưởng là hai cây hài thái quá. Bình loạn bóng đá vô cùng nhảm nhí!

Bỏ qua!

Rồi game show Trò chơi âm nhạc, chơi quái gì mà nuôi hai đội trưởng “gà nòi” cứ thế mà chơi, chán ngắt ngằn ngặt! Trò chơi là của chung khán giả chứ đâu của đài và cũng đâu phải của hai ông đội trưởng?

Bỏ qua!

Dân gian có câu “Người khôn nói lắm cũng nhàm”, chép ra câu này tặng các anh chị nói trên.

Nhưng không xem các anh chị thì xem cái gì?

May quá, nay có truyền hình cáp, truyền hình kỹ thuật số, bao nhiêu là kênh, game show của họ hay đến mức người không biết tiếng xem vẫn thấy hay. Cái này giống như xem phim nước ngoài không thuyết minh, không phụ đề vẫn hay, còn phim ta nói nhiều như đọc tiểu thuyết vẫn cứ...không hiểu! Lạ thế!

Ấy là cảm nhận của tôi, mọi người đừng nghe, cứ tự nhiên mà thưởng thức, viết đăng ký, gọi điện thoại mà chơi kiếm chút đỉnh, truyền hình quốc gia sống là nhờ ta đóng thuế mà, ngại chi!

NGUYỄN THẾ THỊNH

Nha 4 tâng không co VC
Một KTS thiết kế 1 toà nhà chung cư tập thể 4 tầng rất đẹp . Đặc biệt là cả 4 tầng đều không có nhà VC . Đệ trình lên trên , chàng KTS lý giải : Thưa anh , em trình bản vẽ này lên anh trước hết là để cho phù hợp với tình hình XH hiện nay ạ .... em định :
Tầng 1 em sẽ để cho các cháu nhỏ ở ạ , bởi các cháu nhỏ thì đã ị bô và đóng bỉm rồi .
Tầng 2 sẽ dành cho phóng viên báo chí ở , bởi họ tác nghiệp đi xa lấy tin tức , xa nhà thường xuyên thì bạ đâu "thả" đó ạ !
Tầng 3 em sẽ để cho cán bộ công nhân viên chức ở , bởi họ đi làm từ sáng đến tối mịt mới về thì tất nhiên là sẽ đào thải ở hết công , xưởng rồi ạ !
Tầng 4 em định dành cho Lãnh đạo ở ạ . Mấy ông đó sẽ phóng bừa xuống 3 tầng dưới ạ ! Ặc...ặc.
http://img248.imageshack.us/img248/3360/sese2ih6.jpg
Tags: | Tags bearbeiten