Donnerstag, 23. April 2009

Chuyện có thật của bạn tôi .

Tôi có anh bạn tuy ở Châu âu đã ngoài 20 năm mà trông ốm quá .Cũng do tạng người của Nó mà thôi . Tôi với nó chơi khá thân . Chết cười Nó kể hôm về VN thăm gia đình có mang 1 số quà về cho 1 số gia đình có thân nhân ở nước ngoài gửi về . Vào buổi tối đường phố HN cũng hơi vắng người nó ra đầu đường bắt xe ôm . Anh xe ôm nhìn Nó từ đầu đến chân rồi từ chối và nói : Em có việc bận ngay bây giờ , anh bắt xe khác" . Tôi nói : Chắc mày trông giống mấy thằng nghiện hoặc mấy thằng nhiễm HIV giai đoạn cuối nên người ta ...sợ . Nó công nhận.
Lại 1 câu chuyện khác nữa của Nó . Có 1 lần ở chợ Tuy Hoà Hải Dương , Nó vào mua hàng thì gặp 1 thằng ăn mày cầm cái bát . Thằng bé ăn mày gặp ai cũng ngửa bát xin tiền , đến khi gặp Nó thằng bé lảng đi chỗ khác không hỏi xin nữa . Thấy chú bé ăn mày tội nghiệp , Nó gọi chú bé ăn mày lại tính cho tiền thì chú bé ăn mày mặt tái mét van xin trước : Cháu xin chú , cháu chỉ có tưng đây tiền người ta cho , chú đừng lấy của cháu .
Nó cười bảo : Tao gọi mày lại để cho mày tiền chứ không phải lấy của mày , hiểu chưa ?
Chú bé ăn mày nhận tiền từ tay nó mà mặt vẫn cứ....tái mét .
Còn mấy câu chuyện khác của Nó nữa mà nhiều người nhìn Nó vẫn lầm tưởng là Thần Chết hay kẻ mang bệnh HIV , cho nên nhiều người nhìn Nó rất hoảng .
Nhân câu chuyện này tôi cũng chợt nghĩ có lẽ mình cũng phải nhờ thằng này làm bình phong đi đòi nợ hộ cũng nên . Ví dụ mang kim tiêm bơm 1 ít máu hợi vào đến nhà con Nợ đòi có khi lại.....hiệu quả .

Keine Kommentare: