Freitag, 13. März 2009

Đi tắt . Xưa và nay .


333
Những năm 70-85 thời bao cấp. Tôi còn nhớ hồi đó mọi người còn hút thuốc lá trong nước sản xuất , và chất lượng ngon hay không ngon cũng tuỳ loại đi với tên tuổi quen biết của dân nghiền thuốc . Ví dụ thời đó còn có thuốc lá Sông Cầu , Sapa , Sông Hương , Thủ đô , Du Lịch . Nếu xịn thì hút thuốc ngoại 555 . Cũng là dân hút thuốc lại rất hay ngồi lê la hàng quán cho nên tôi cũng du nhập được những ngôn từ mang tính XH mà có khi những nhà văn cũng không biết ( mà có biết các nhà văn đó cũng không dám viết lên mặt sách hay báo) vừa bậy bạ và cũng hài hước nữa . Hồi bao cấp thì già đình nào kinh tế cũng xêm xêm như nhau nếu có hơn nhau thì hơn miếng thịt nhiều trong bữa ăn hoặc tiêu chuẩn tem phiếu cao nếu hơn nữa thì trong nhà có Xe đạp Pháp , tv đen trắng hoặc máy khâu hiệtu Singer hoặc con Bướm....Nói chung không có sự chênh lệch giầu nghèo cao như bây giờ . Tôi nhớ hồi đó cũng láu lĩnh nghịch ngợm và quái vật . Cũng do ngồi lê la hàng quán nhiều nên tôi cũng quen biết 1 số anh chị buôn bán có máu mặt của Quận , TP . Những anh chị này rất khoái ngồi buôn dưa lê với những tay hay châm biếm, hài hước . Nhất là những tay làm nghề Báo chí , bởi mấy anh này có nhiều ngôn từ sách vở lại thêm ngôn từ của mấy tay buôn bán chập lại . Thôi rồi , mấy ông này ngồi nói chuyện với nhau mà nghe hết muốn về luôn . Có 1 lần tôi có việc đại loại là phải nhờ vả đến 1 người cho công việc của mình được dễ dàng , nếu đưa tiền thì hơi kỳ mà rủ đi ăn thì ông "ấy" đâu thiếu . Tôi có đem câu chuyện này nói với 1 anh dân buôn bán quen (cũng hay ngồi hàng quán mà nên quen) , anh nói : Chú mày thật, loại đấy (ý nói ông"ấy") cũng hút thuốc đúng không ? Nếu hút thuôc thì cho 1 tút(10 bao) là xong . Rồi anh nói tiếp : Mày nên nhớ "Sông Cầu" là đầu câu chuyện , mà "Sapa" đứng xa ra 1 chỗ , "Du Lịch" thì đứng dịch vào đây ! Mà "555" vừa nằm vừa ký , thằng em ạ . Anh cười ha hả .... và tôi chợt hiểu .
Tôi thực hiện như anh "xi nhan" và công việc của tôi muốn đã ....toại .
Sau này tôi nghĩ , mà đúng thật mình nhờ vả người ta mà không có gì cũng không hay . Thời nay chẳng ai giúp ai không công bao giờ cả , nếu vì công vịêc .
Như 1 trường hợp gần đây nhất đối với tôi , đó là ở sân bay Nội Bài tháng 10 vừa qua sau chuyến về thăm VN . Tôi đã típ 200.000 đ cho cậu CA Hải Quan cửa khẩu tên là Thắng vì 1 lý do duy nhất là Thắng phục vụ tận tình chu đáo , thái độ nhã nhặn , lịch thiệp , vô tư không 1 điều kiện đòi hỏi . Tôi tặng cho anh CA với 1 ấn tượng cảm mến và cũng do thói quen ảnh hưởng sống trong 1 XH tư bản trong tôi . Có nghĩa là tốt thì tặng , xấu thì bỏ . CA Thắng trẻ nhận tiền típ từ tay của tôi mà vẫn còn ngạc nhiên , ngại ngùng .
Thời bao cấp tôi chứng kiến hồi đó là vậy và hiếm nghe thấy những điều gì to tát hoặc giá trị lớn như bây giờ .
Điếu đóm , mang ơn hay trả công theo tôi nghĩ 2 cái đó hoàn toàn khác nhau . Thời nay nhiều người nếu không hiểu rõ nguyên do thì sẽ hiểu nhầm : Đó là hối lộ , tham nhũng .
Phải nói hẳn ra thời buổi bây giờ quà cáp, biếu xén , trả công cho nhau ...kinh thật . Nào là cho tặng nhau 1 mảnh đất mặt tiền giá trị , 1 quả Biệt thự, 1 con xe giá trị nhiều tỉ đồng.....để đạt 1 công việc theo ý muốn . Việc gì thì tôi ntn không biết , chắc là to lắm ! Tôi nghe cứ vãi cả.....đái .
Đúng là càng về sau này hình thức càng ngày càng tinh vi phát triển đồng nghĩa tỉ lệ thuận với cao trào kinh tế phát triển . Tôi thấy sự chênh lệch giầu nghèo ngày hôm nay kinh khủng khiếp thật !
Chỉ những mong trở lại như ngày xưa , tuy nghèo nhưng ai ai cũng lại chơi và quan hệ bình đẳng với nhau .... Tiếc thật !!!

Keine Kommentare: